xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Ấm áp đôi bàn tay mẹ

Xanh Nguyên

Với tôi, mẹ luôn là người vĩ đại. Mẹ không chỉ có công sinh thành, nuôi dưỡng mà còn dạy dỗ tôi nên người. Mẹ đã dành cho tôi tất cả tình yêu thương mà không hề đắn đo, suy tính. Mẹ đã hy sinh thầm lặng để cho tôi được tỏa sáng trong cuộc đời này.

Nếu ai đó hỏi tôi yêu mẹ nhất bởi điều gì, tôi sẽ mỉm cười hạnh phúc nói rằng tôi yêu tất cả những gì thuộc về mẹ. Bởi có mẹ mới có tôi hiện hữu trên đời. Tôi có được cuộc sống thành đạt như hiện tại là nhờ đôi bàn tay tảo tần của mẹ.

Thuở còn chân đất, đầu trần, ngày hai buổi sáng đến trường, chiều về cùng đám bạn trong xóm trộm bưởi cuối làng, cái roi tre từ bàn tay mẹ quất vào chân tôi rát bỏng. Lau đi những giọt nước mắt hối lỗi, tôi lại ngồi chắp chân bên mâm cơm chiều, nào đĩa rau muống luộc, nào nồi cá đồng kho khế, nào niêu cơm hãy còn thơm mùi gạo mới…Tất cả đong đầy trong tôi từ bàn tay yêu thương của mẹ.

Hằng ngày, mẹ vẫn bận bịu với biết bao việc không tên để tôi có được những bữa cơm đạm bạc mà ngon lành như thế. Bàn tay mẹ cứ lặng lẽ nuôi tôi khôn lớn từng ngày. Dường như với mẹ, đôi bàn tay ấy sinh ra là để vất vả, tảo tần sớm tối, để vun vén cho gia đình.

Những đêm về, tôi vẫn thường nằm bên mẹ, nghe mẹ thủ thỉ về những khó khăn vất vả từng trải qua khi làm dâu; về những tủi cực ngày bố vào Nam làm công nhân, mình mẹ thui thủi nuôi dạy mấy anh em tôi. Giọng mẹ đứt quãng khiến nước mắt tôi cứ thế rơi từng giọt ướt đầm lưng gối. Tôi nắm lấy bàn tay mẹ, bàn tay gân guốc, đầy vết chai sần, ngỡ như tất cả nhọc nhằn, sương gió mẹ đã trải qua đều in rõ trên đôi bàn tay rám nắng này.

Lớn lên, tôi đi học xa nhà. Những món quà mẹ gửi hằng tháng cho tôi, ngoài số tiền chắt chiu từ việc nuôi heo, nuôi gà, bán đi tạ lúa, yến gạo còn là những thứ thơm thảo làm ra từ đôi bàn tay đong đầy yêu thương. Mẹ vẫn thế, xem việc hy sinh cho gia đình, cho con cái như điều hiển nhiên.

Ngày tôi lấy chồng xa, mẹ ngồi suốt đêm dặn dò về cách đối nhân xử thế. Bàn tay mẹ nắm lấy bàn tay tôi, như tiếp thêm động lực cho tôi ở một bến bờ không có mẹ. Mẹ khóc. Giọt nước mắt chứa đựng cả niềm hạnh phúc và cả những lắng lo. Mẹ đưa tay lên vuốt lại mái tóc chấm ngang vai của con gái. Cũng bàn tay ấy, mẹ lau đi giọt nước mắt đang lăn dài nơi khóe mắt mình.

Giờ tôi đã là một người mẹ. Con gái đầu lòng chiều nay đi học về hớn hở khoe với tôi bài hát mới học được trên lớp. Chăm chú nhìn con yêu cất lời: "Bàn tay mẹ bế chúng con/ Bàn tay mẹ chăm chúng con/ Cơm con ăn tay mẹ nấu/ Nước con uống tay mẹ đun…" ("Bàn tay mẹ" - Bùi Đình Thảo), tôi càng nhớ đến mẹ, nhớ đôi bàn tay mẹ rất nhiều. Đôi bàn tay lao động cần mẫn, lo toan vun vén yêu thương; đôi bàn tay chăm ẵm, bế bồng, quạt mát; đôi bàn tay xanh xao, gầy guộc, nứt nẻ nhưng vô cùng ấm áp nâng bước tôi đi.


Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo